Thành cổ tinh tuyệt trong bộ siêu phẩm ma thổi đèn Tên bộ kỳ thư này bắt nguồn từ câu ngạn ngữ “người thắp nến, quỷ thổi đèn”, vốn là bí mật của phái Mô kim, một trong tứ đại môn phái trộm mộ trong truyền thuyết. Có nghĩa rằng, khi tiến vào mộ cổ, thoạt tiên phải thắp một ngọn nến ở góc Đông Nam hầm mộ, sau đó mới được bật nắp quan tài. Nếu như ngọn nến bị dập tắt, phải tức tốc rời khỏi mộ, và không được lấy bất cứ vật gì. Tương truyền, đây là khế ước giữa người sống và người chết, do tổ sư truyền lại, tuân thủ ngàn năm, không được phá lệ.
Ba nhân vật chính trong truyện là Hồ Bát Nhất – quân nhân giải ngũ có cuốn sách bửu bối của ông nội, Tuyền béo – con nhà lính, súng bắn như chớp và Shireley Dương – nữ triệu phú Hoa kiều, cũng là cháu ngoại một tay trộm mộ lẫy lừng. Chính là ba Mô hiệu úy đương thời. Ba người, ba động cơ, đã cùng dấn bước vào sa mạc hung hiểm hòng truy tìm tòa thành cổ Tinh Tuyệt thần bí… bản lĩnh có thừa, chỉ tiếc là, họ không biết được những lời nguyền đáng sợ nào đang đợi họ.
Tóm tắt nội dung thành cổ tinh tuyệt
Tóm tắt phần đầu siêu phẩm ma thổi đèn, Trên đường đến Sa mạc Taklamakan, Shirley Dương đột ngột thay đổi quyết định muốn cả đoàn đi về sông băng Côn Luân vì trước khi bố cô mất tích có đến đây để tìm quyển số ghi chép của nhà thám hiểm người Anh Walt – người vào thế kỷ 19 đã có cơ may được đến thành cổ Tinh Tuyệt. Hồ Bát Nhất nhớ lại có lần đơn vị đóng quân ở đây đã gặp nhiều chuyện kỳ là về một loại bọ lửa có khả năng thiêu cháy người khác nên do dự không muốn cả đoàn đi.
Sau cùng, Shirley Dương thuyết phục anh thành công. Tại một khe nứt do tuyết lở, đoàn thám hiểm tìm thấy một con đường dẫn đến một khu huyệt mộ cũ treo rất nhiều xác người trên chín tầng yêu tháp (đây là cách an táng cổ), họ đã tìm thấy được quyển số ghi chép của nhà thám hiểm Walt cũng như chạy thoát được bầy bọ lửa nguy hiểm. Có được quyển sổ ghi chép, đoàn thám hiểm tiếp tục hành trình đến Sa mạc Taklamakan
Tại Tân Cương, cả đoàn quyết định nhờ ông già Anliman – một người rất rành đường để dẫn đường vào Sa mạc Taklamakan. Ông Anliman bảo mọi người, mùa này là lúc nguy hiểm nhất trong sa mạc, đường đầu tiên từ hồ Bostan đến di tích Thành Tây Dạ, có sa mạc và có cả hoang mạc, cũng may có sông Khổng Tước cổ nối liền, nên không khó nhận ra, nhưng muốn đi sâu nữa, liệu có tìm thấy sông ngầm Từ Độc hay không, còn phải xem xem ý của Hutai (ông trời) thế nào.
Hành trình vô định
Cả đoàn lên đường, trong chuyến đi, họ gặp một trận bão cát sa mạc, may mắn là họ tìm được di tích của một tòa thành cổ nghi vấn Thành cổ tinh tuyệt cỡ nhỏ trú ẩn. Trong tòa thành này, họ phát hiện một tượng đá mắt to. Trong lúc đoàn khảo cổ trong lúc đang nghiên cứu bức tượng thì đánh động đến bầy kiến lửa sa mạc. Số lượng lũ kiến lửa sa mạc trong thành này đâu chỉ triệu con, dường như cả tòa thành cổ là một tổ kiến khổng lồ. Trong miệng kiến lửa sa mạc có rất nhiều axit sinh học, hàng ngàn hàng vạn con cùng xông lên gặm nhấm, sau khi lũ kiến đi qua, chỉ còn trơ lại một đống xương trắng nhưng rất may cả đoàn khảo cổ đều chạy thoát.
Họ đi tiếp khoảng nửa ngày đường thì đến di tích thành cổ Tây Dạ theo như bản đồ của nhà thám hiểm Walt ghi lại. Tại đây cả đoàn dự trữ nước từ giếng cổ và Hồ Bát Nhất phát hiện được dưới giếng có thể có mộ cổ nên cả đoàn quyết định xuống thám hiểm. Giáo sư Trần nhận định đây là mộ hợp táng của hai vợ chồng vương tử nước Cô Mặc, chứng tỏ đã đến rất gần nước Tinh Tuyệt. Trong cuốn sổ ghi rằng, sau khi rời khỏi thành Tây Dạ, các nhà thám hiểm đã phát hiện ra một nơi gần đó có rất nhiều mộ đá, họ định sau khi quay trở lại sẽ tiến hành khai quật, cho nên trong cuốn sổ có vẽ tỉ mỉ đường đi.
Nguồn gốc tìm kiếm
Đoàn khảo cổ tìm kiếm Thành cổ tinh tuyệt tiến vào sa mạc đen, sau mười mấy ngày đi theo bản đồ trong cuốn sổ, họ đã đến hai ngọn núi Zhaklama, loại đá ở hai ngọn núi này chứa sắt từ, hàm lượng bình quân tuy không cao, nhưng đủ để ảnh hưởng đến các thứ máy móc định vị phương hướng chính xác. Lúc này cả đoàn đang thiếu nước trầm trọng, Diệp Diệc Tâm đang hôn mê do thiếu nước. Cả đoàn phát hiện sáu xác chết nằm la liệt, dưới đất còn vung vãi mấy thanh AK-47 và vài cái ba lô.
Hách Ái Quốc đến một cái xác định tìm xem còn nước không cho Diệp Diệc Tâm uống thì không may bị một con rắn quái dị, lớp vảy trên mình lấp lánh, đầu có một cái bướu màu đen cắn chết. Hồ Bát Nhất thì may mắn nhờ đèn flash máy ảnh của Shirley Dương làm lóa mắt con rắn nên thoát chết. Đến sáng thì cả đoàn rời khỏi hẻm núi Zhaklama. Cả đoàn chôn cất Hách Ái Quốc và tiến vào thành cổ Tinh Tuyệt, ông già Anliman quyết định không vào mà đợi cả đoàn ở ngoài thành.
Reviews
There are no reviews yet.