Tâm Buông Bỏ Đời Bình An – Bí Kíp Sống Hạnh Phúc Của Người Nhật nói về trong cuộc sống hiện tại, nhiều người thường chia sẻ: “Khi tôi đạt được một điều gì đó quan trọng, khi ước mơ của bản thân trở thành hiện thực, ngay sau khoảnh khắc hạnh phúc ngắn ngủi, tôi đều cảm thấy trống rỗng, mông lung với cuộc đời”.
Tại sao Tâm Buông Bỏ Đời Bình An lại nghịch lí như vậy?
Đa số mọi người rơi vào trạng thái ấy vì họ chưa cảm thấy đủ, họ vẫn quen phóng đại hạnh phúc của người khác, làm quá nỗi khổ đau của bản thân, và không ngừng mang chính mình ra so sánh với những người xung quanh vì họ chưa Tâm Buông Bỏ Đời Bình An.
Tất cả đều xuất phát từ sự ôm đồm cá nhân, hay nói cách khác là thái độ không bằng lòng với bản thân, cái gì cũng muốn được, muốn hơn mà không chịu “buông”.
Đức Phật định nghĩa rằng đó là cái “tham” tiềm ẩn trong mỗi con người. Để có thể thoát khỏi bế tắc, không còn cách nào khác ngoài việc biết thế nào là đủ và học cách “buông bỏ”. Buông bỏ phiền não, trước là để giải tỏa ưu tư, giúp bản thân hạnh phúc, sau là để cho mình có cơ hội trưởng thành.
Hạnh phúc vốn được xây dựng trên nền tảng bình an và tự tại. Hãy đọc “Tâm buông bỏ đời bình an” để có thể trở thành một người “tâm bất biến giữa đời vạn biến”.
Buông bỏ là gì?
Buông bỏ không phải là cố quên, là mặc kệ, là oán hận, là tìm cách trốn tránh, mà buông bỏ là chúng ta có thể dùng tâm thái bình thường để đối diện. Chúng ta không còn muốn kiểm soát mọi thứ, không còn gượng ép mọi việc phải xảy ra theo ý mình nữa. Tâm Buông Bỏ Đời Bình An giúp chúng ta có thể an ổn khi việc đến vì biết “việc này do đủ duyên mà tạm thời xảy đến”, rồi khi nó đi thì chúng ta cũng có thể bình thản vì hiểu được “việc này đã làm xong nhiệm vụ của nó trong cuộc đời mình, hết duyên thì sẽ phải đi”.
Tất cả những điều kiện bên ngoài chỉ tạm thời đến để hỗ trợ ta trong một khoảng thời gian nào đó, vậy mà chúng ta lại rất giỏi “nhận vơ” những thứ ấy là “của mình”, để rồi đau khổ khi không có được và ôm sầu ôm hận khi bị mất đi. Chúng ta luôn mải nhớ quá khứ hoặc lo lắng cho tương lại mà không lúc nào thực sự sống được thảnh thơi giữa phút giây hiện tại, trong khi phút giây hiện tại là thứ duy nhất chúng ta đang có được, là thứ duy nhất tồn tại với chúng ta ngay trong khoảnh khắc này.
Trong câu chuyện.
Trong Tâm Buông Bỏ Đời Bình An, khi tâm thức đã đủ rộng lớn, bao dung và sáng suốt, thì đến một ngày nhìn lại những thứ mà mình đã từng cho là khổ đau phiền não cùng cực khi xưa, chúng ta có thể bình thản mỉm cười và thấy rằng sao mà chúng nhỏ bé, vụn vặt và thực sự không đáng phải khiến ta đau khổ. Giống như ai đó đã từng nói rằng: “Khi bạn từ một con kiến trở thành một con voi, thì tảng đá to lớn đã từng chặn đường khiến cho bạn không thể vượt qua nổi ấy, hóa ra chỉ là một hạt cát bé nhỏ nằm dưới gót chân bạn mà thôi”.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.