Cây Chuối Non Đi Giày Xanh kỷ niệm bao giờ cũng đẹp và đặc biệt là không biết phản bội. Câu chuyện này kể về kỷ niệm. Có nỗi sợ trẻ con ai cũng từng qua, có rung động mơ hồ đủ khiến hồi hộp đỏ mặt. Mối ghen tuông len lỏi, nỗi buồn thắt tim, và những giấc mơ trong veo êm đềm mang đến niềm vui, niềm hy vọng…
Truyện dài mới nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh lần này chỉ có một bài hát lãng mạn có lẽ ai cũng mê, còn lại là những con chữ mang đến hạnh phúc. Để dành tặng cho các bạn trẻ, và những ai từng qua tuổi ấu thơ.
Trích đoạn sách Cây chuối non đi giày xanh
Cây chuối non đi giày xanh nói về từ hồi còn nhỏ xíu, tôi đã thích đọc sách. Khi ấy là những câu chuyện cổ Grim và Andersen. Lớn thêm một chút, tôi bắt đầu đọc truyện của bác Nguyễn Nhật Ánh. Nhớ hồi đó còn thiếu thốn sách nhiều lắm, nên mỗi lần có sách mới tôi đọc đi đọc lại đến thuộc lòng thì thôi. Có lẽ nhờ vì vậy nên một phần ký ức tuổi thơ của tôi gắn liền với những trang văn của bác Ánh về con Cúc và thằng Cải trong Quán Gò đi lên, về bộ ba Quý ròm, Tiểu Long, nhỏ Hạnh trong Kính Vạn Hoa…
Cứ thế đến một ngày ngoảnh lại, tôi giật mình nhận ra mình đã trở thành người lớn từ lúc nào. Lúc này những quyển truyện của bác Ánh lại là chuyến tàu chở tôi về lại những ngày còn mộng mơ, những tình cảm học trò mới lớn đầy trong trẻo….
Khi người ta lớn, niềm vui và nỗi buồn cũng lớn lên theo. Trong những giấc mơ của tôi, không chỉ có châu chấu chuồn chuồn như những ngày thơ bé. Đã có những bão giông về trong những đêm gió luồn qua mái lá. Ờ, ngay cả những giấc mơ cũng lớn lên đó thôi.
(Trích Cây chuối non đi giày xanh – Nguyễn Nhật Ánh)
Reviews
There are no reviews yet.