Cuốn Đi Qua Hoa Cúc là tập truyện dài của Nguyễn Nhật Ánh, mở đầu câu truyện tác giả kể lại tuổi ấu thơ hồn nhiên của nhân vật trong truyện, kết hợp với tả cảnh ở miền quê, những ngôi nhà nằm dọc hai bên đường đá sỏi dọc theo hai bên hàng dâm bụt và cả cây sứ cây bàng tỏa bóng mát, tỏa hương thơm trước sân nhà. Một nét vẽ nên thơ thật đầm ấm ở một vùng quê xa xôi tác giả dường như làm ấm lòng cho người đọc.
Thật vậy mỗi cốt truyện của Nguyễn Nhật Ánh đã phác họa lên một nét quê hương ngọt ngào, một thời ấu thơ đẹp, một tình yêu của tuổi học trò cũng hòa lẫn tình yêu khát khao của bao lứa tuổi. Cuốn truyện dài Đi Qua Hoa Cúc là một trong những tác phẩm tuyệt tác hay của tác giả làm thôi thúc người đọc thêm nhiều ấn tượng và sự lôi cuốn tràn dâng trong lòng bạn đọc.
Nội dung sách Đi Qua Hoa Cúc
Nguyễn Nhật Ánh đã mang đến cho người đọc chúng ta một câu chuyện tình buồn, nhuộm sắc vàng của hoa cúc. Có những mối tình khó mà nói thành lời, tình cảm vui cũng có nhiều mà buồn cũng nhiều không xuể. Con người ta với biết bao tâm trạng xốn sang đan xen lẫn nhau mỗi lần nhớ về những mối tình xưa cũ. Và những cảm giác đó cũng thật rõ khi ta đọc và cảm nhận tình yêu trong “Đi qua Hoa Cúc”. Tình yêu đó rực rỡ như màu vàng của bông cúc, nhưng sắc vàng đó cũng mang những nỗi buồn âm ỉ…
Ta không những buồn vì mối tình đầu dang dở của Trường mà còn buồn vì số phận thay đổi của các nhân vật. Ở tuổi 16,cái tuổi khó nói nhất, cái tuổi của bồng bột, của năng nổ, chưa đủ lớn mà cũng không còn là trẻ con. Và rồi cậu đã để ý đến chị đến một người con gái… Mùa hè năm ấy, cậu trót thầm thương trộm nhớ một hình bóng. Đó là chị Ngà, người hơn mình ba tuổi. Điều này là một trong sự sắp xếp tài tình của tác giả vì đã bỏ qua và không còn những khoảng cách về tuổi tác nữa.
Cung bậc cảm xúc Đi Qua Hoa Cúc
Và rồi anh Điền xuất hiện trong mối tình đơn phương này, Trường buồn, đau lòng khi thấy người mình yêu bên cạnh người khác. Đây chính là cái ích kỉ của tuổi trẻ non nớt khi không muốn mất đi người mình yêu.
“Đi qua hoa cúc” đã đưa người đọc đến nhiều cung bậc cảm xúc: nhẹ nhàng, yên bình với khung cảnh làng quê, cười vui với những trò láu cá rồi đến cả những giọt nước mắt đắng cay khi Trường phải chứng kiến chị Ngà đem lòng yêu người khác rồi cứ thế đi xa khỏi Trường.
Ý nghĩa
Yêu đơn phương cũng là một loại tình yêu. Vốn dĩ mọi tình yêu đều bình đẳng. Tuy nhiên, nếu có thể chúng ta phải biết dừng đúng lúc, từ bỏ và đi tìm một bến bờ, một hạnh phúc mới thuộc về mình! Một đời dài như vậy, bạn không cần phải lo lắng mình không gặp được người yêu bạn, không cần phải vội vã, cũng không cần mất niềm tin nếu như vô tình gặp phải những mối lương duyên ngang trái.
Một đời dài như vậy, rồi sẽ có lúc bạn phát hiện ra, tình yêu sẽ không mất đi, hạnh phúc cũng sẽ không bỏ rơi một ai cả, chỉ cần luôn sống vui vẻ, thật yêu đời với một tinh thần lạc quan, bạn rồi cũng sẽ sớm gặp được người mà mình cần. Thanh xuân ấy, sau tất cả mọi vui buồn lẫn lộn, vẫn muốn cảm ơn người một lời.
Kết
Dẫu chúng ta chẳng là gì cả, dẫu không hứa hẹn, cũng chưa một lần từng nói lời yêu thương, nhưng người biết không, người là ký ức đẹp đẽ nhất để tạo nên hai chữ “thanh xuân” trong trái tim của mỗi người.
Mùa hạ năm ấy đi qua vương lại màu vàng của hoa cúc, sắc vàng nhuộm cả không gian nơi ấy… Mối tình đầu dù có những tiếc nuối vì chưa hoàn thành nhưng nó lại rất đẹp … như hoa cúc vậy. Có lẽ Trường cũng như mọi người chúng ta đều sẽ ghi nhớ mãi về mối tình này… Hãy níu giữ những thứ tình cảm trong sáng ấy trong cuộc đời mình, hãy trân trọng nó bằng chính con tim của mình !
Reviews
There are no reviews yet.